VẤP - NGÃ - TỰ CƯỜI
Lơ ngơ say vấp bậc thềm.
Bổ nhào...
... ta lại vấp thêm thơ rồi.
Thơ ơi ! Thoáng thấy bồi hồi.
Mà sao câu chữ cứ rời rạc ra..
NGÃ
Lá buồn trượt ngã bên song.
Gió ru trượt ngã hư không nụ cười.
Nhớ - quên nghiêng ngã trong đời.
Tim ta nghiêng ngã dịu vời vì yêu.
TỰ CƯỜI
Ngẫm....Rồi ta lại cười ta.
Con tim sao cứ thiệt thà gì đâu.
Nhớ người ...ừ.. nhớ đã lâu.
Mà sao không cất nổi câu nhớ người.
Mượn thơ gửi đến cho rồi.
" Ta thì rất nhớ...còn người nhớ không? "
KTCT
27.10.2013
27.10.2013