MƠ
Gió đùa cõng nắng trên cao.
Mây hờn ghen cũng xé rào làm thân.
Phân vân mưa ghé lại gần.
Rớt rơi vài giọt bần thần vì ghen.
Chiều buồn nên cũng bon chen.
Ghé vào nâng cốc say men với trời
Đêm buông một tiếng dịu vời.
Cho con dế nhặt trỗi lời thở than.
Trăng sầu vì bởi đa mang.
Gom thương, gom nhớ - buồn quàng vào thân.
Quỳnh hoa trông thấy ngại ngần.
Bâng khuâng lỡ rớt ngoài sân nụ cười.
Ngu ngơ ta nhặt giọt đời.
Mang về ngắm nghía để rồi tương tư.
KTCT
29.10.2013