CHỜ MỘT CHỮ DUYÊN.
Có một ngày Người nắm tay em.
Bước đi trên con đường đầy lá.
Chỉ nắm tay thôi, không gì cả.
Nghe hoàng hôn len lén nỗi buồn.
Người hỡi Người, xin nắm đừng buông!
Đừng vội hôn nồng nàn lên mắt.
Đừng vội ôm vòng tay thật chặt.
...Bởi xa Người, chắc lệ em tuôn.
Chiều sẽ tắt, đêm phủ màn sương.
Em run rẩy tim mình buốt giá.
Sẽ khóc ngất nếu mai từ giã.
Xa lạ nhau trong cõi vô thường.
KTCT
25.9.2013
25.9.2013