CHỈ DUY NHẤT
Con đường trăm bước chân qua.
Mà sao ta vẫn nhận ra bước người.
Trong trăm con mắt tươi cười.
Riêng ta chỉ thấy rạng ngời mắt ai.
Ước gì trong những trăm tay.
Chỉ bàn tay ấy quàng vai vỗ về.
...
Biết không người ... cuối con đê.
Có một người đợi người về,... biết không ?
Mà sao ta vẫn nhận ra bước người.
Trong trăm con mắt tươi cười.
Riêng ta chỉ thấy rạng ngời mắt ai.
Ước gì trong những trăm tay.
Chỉ bàn tay ấy quàng vai vỗ về.
...
Biết không người ... cuối con đê.
Có một người đợi người về,... biết không ?
KTCT
04.02.2014