CHẠM ĐÔNG
Sớm mùa Đông...
Nắng lùa qua khung cửa.
Em - con mèo ngái ngủ*
Mặc nỗi nhớ đi hoang.
Đêm loãng, tan.
Nỗi buồn không khép mắt
Ủ đôi chân lạnh ngắt.
Trong giấc mơ tròn vành.
Có không anh
Mầm thời gian xanh mướt.
Chở ngày lên con dốc
Hát thầm lời yêu thương?
Một bàn tay
còn khuất chốn mù sương
Hạnh phúc về đâu
giữa những cung đường?
(* ý thơ Nguyên Sa )
KTCT
19/10/2015