TÌM
Thuở ấy ngân hà còn hoang dã
Bao tinh tú về đây lấp lánh
Cõi dương trần vang khúc hoan ca
Thiên đàng đây …không là phù du
Tơ trời rơi ướt sủng sương mù
Trăng xuống chơi là đà trăng hát
Thoáng mơ màng đã hóa thiên thu
Ru ngàn năm vào miền khao khát
Chỉ một lần đến với yêu thương
Dẫu tơ vương là sợi vô thường
Người cứ đan hoài … tấm dỡ dang
Thơ ơi có hiểu lòng nhân thế
Người mãi đi tìm mấy sơn khê
RP
07.01.2015
Ảnh Dương Quốc Định