Thơ ca - THỨC TỈNH - Phùng Thắm

THỨC TỈNH

Giăng lưới tình xa phủ Hằng Nga
Ru đêm huyễn hoặc … sáng sa mù
Mưa tuông ngập lối tràn mi ướt
Đóng chiếc thuyền tình chở trăng sa


Bắt trọn hồn ai … bắt hồn ai
Nuôi nơi ngục đỏ chốn vô thần
Lưu thêm giấc mộng về bên đó
Không lối đi về ánh thái dương

Cứu rỗi đời hoa cứu hồn hoa
Thoát nơi hoang dã … cõi sa đà
Thân hoa thôi tẩm làn hương ảo
Thức tỉnh hạt mầm* ươm kiếp sau

Mong manh ánh sáng còn le lói
Hạt nắng … ru mầm … thôi lẻ loi

RP
14.07.2016

* Câu chuyện thần thoại kể rằng Nàng Tiên bị gả về cho Qủy Đỏ, sau đó hạ sanh ra Hạt Mầm. Nhờ tình thương và phước lành bao la từ tiền kiếp của Nàng Tiên, Hạt Mầm cũng được thức tỉnh để hóa kiếp thành Người. Tuy nhiên, Hạt Mầm còn lưu trong mình dòng máu của Qủy Đỏ nên phải tu ngàn kiếp nữa mới trở nên thánh thiện như Mẹ (Nàng Tiên)