Thơ nhạc - ĐIỀU ƯỚC - Phùng Thắm

ĐIỀU ƯỚC
Thơ: Rose Phung (Phùng Thắm)
Nhạc: Dzuy lynh
Thu âm và hòa âm: Dzuy Lynh
Trình bày: Dzuy Lynh
Album Bài Thiền Ca Cho Em

Có một điều ước …
Khi tái sinh
Con người vẫn đi về thực tại
Linh hồn hướng thân đi và ngước nhìn ánh sáng


Kìa Trời Đông …
Đức Phật giảng Pháp Hoa
Bên Trời Tây …
Đón hạt yêu thương từ Chúa
Tất cả hội ngộ trong bình an không biên giới
Nơi đó, tương lai đi vào thực tại
Thế giới đại đồng trí huệ nở hoa
Thế giới đại đồng vang vọng bản hòa ca

Bây giờ ...
Khi chiếc bánh chưa đủ cho loài người
Và niết bàn vẫn còn xa diệu vợi
Viên mãn chỉ thoảng qua trong mơ
Và niềm vui vội tan theo cơn gió
Khi diều hâu còn lượn lờ trên khung người di động
Tiếng thét gào còn cào cấu lương tâm
Sau tiếng nổ…tìm mảnh thân … tìm chưa thấy
Những dòng sông đen quánh chảy triền miên
Bầu khí nóng mù mờ bao hạt bụi ...
Có bàn tay nào vá lổ hỏng phía cao xanh ?

Ta ở đâu … ?
Dòng suối niềm tin có bao giờ cạn,
Những Thiên Thần có trở lại thế gian,
Giấc mơ xuân có còn hoa mai nở,
Từng tấc đường còn lưu dấu tổ tông?

Ta biết …
Vật thể kia… không quyết định linh hồn
Pháp tinh hoa không là thuốc phiện
Là yêu thương lấp lánh trước hận thù
Là nhiệm màu khai sáng chốn vô minh
Thì …
Thôi nhé, kể từ nay thôi định hướng
Vạn nẻo đường đã có Pháp vô biên
Những quy luật tự quay vòng vô tận
Xoay chuyển Đất Trời đến bến bình an

Ta đi … tìm sẽ thấy
Không sáng tạo … bởi chỉ là khám phá
Hạnh lành nào hội đủ để nên duyên
Có can trường trí huệ sẽ lên ngôi
Mạch yêu thương sẽ chảy hiền vũ trụ
Những phận Người được sống yên vui
Dẫu ngày qua chưa phải đại đồng
Thì phần thưởng … từ cần lao, nhân tâm …
là niềm khích lệ …

Và thực tại ... vẫn ngược xuôi vất vả
Thế cũng đủ …để thế gian này …
Thôi chịu đựng "một thiên đàng”

RP
16.01.2016

--------------------------------------------------
Nhạc phẩm 

ĐIỀU ƯỚC


Thơ tân hình thức Rose Phung (Phùng Thắm)
Nhạc dzuy lynh
Album Bài Thiền Ca Cho Em


Có một điều ước …Khi tái sinh
Con người vẫn đi về thực tại
Linh hồn hướng thân, đi và ngước nhìn ánh sáng
Kìa Trời Đông, Đức Phật giảng Pháp Hoa
Bên Trời Tây, Chúa gieo hạt yêu thương
Tất cả hội ngộ trong bình an, không biên giới
Nơi đó, tương lai đi vào thực tại
Thế giới đại đồng trí huệ nở hoa
Thế giới đại đồng vang vọng bản hòa ca

Bây giờ ...Khi chiếc bánh chưa đủ cho loài người
Và niết bàn vẫn còn xa diệu vợi
Viên mãn chỉ thoảng qua trong mơ
Và niềm vui vội tan theo cơn gió
Khi diều hâu còn lượn lờ trên khung người di động
Tiếng thét gào còn cào cấu lương tâm
Những dòng sông đen quánh chảy triền miên
Bầu khí nóng mù mờ bao hạt bụi ...
Có bàn tay nào vá lổ hổng phía cao xanh?

Ta ở đâu? Dòng suối niềm tin có bao giờ cạn,
Những Thiên Thần có trở lại thế gian,
Giấc mơ Xuân có còn hoa Mai nở,
Từng tấc đường còn lưu dấu tổ tông?

Ta biết …Vật thể kia không quyết định linh hồn
Pháp tinh hoa không là thuốc phiện
Là yêu thương lấp lánh trước hận thù
Là nhiệm mầu khai sáng chốn vô minh
Vạn nẻo đường đã có Pháp vô biên
Những quy luật tự quay vòng vô tận
Chuyển hóa Đất Trời đến bến bình an

Ta đi tìm sẽ thấy chốn uyên nguyên
Hạnh lành nào hội đủ để nên duyên
Có can trường; trí huệ sẽ lên ngôi
Mạch yêu thương sẽ chảy hiền vũ trụ

Những phận Người được sống yên vui
Và thực tại vẫn ngược xuôi vất vả
Thế cũng đủ để cho nơi trần thế …
Cũng đành! Thôi chịu đựng "một thiên đàng”


Thế cũng đủ để cho nơi trần thế …
Cũng đành! Thôi chịu đựng "một thiên đàng”