Thơ ca - BIỂN GỌI - Phùng Thắm

BIỂN GỌI *

Biển vẫn như xưa và bờ vẫn vậy
Sóng dâng tràn lộng lẫy ánh chiều say
Lời yêu thương xao xuyến những tháng ngày
Gót sen trần lưu mãi dấu tình ta


Sóng biếc cuồng say mây trời lộng gió
Biển nồng nàn trắng xóa cả bờ em
Lúc ru êm biển hát điệu mơ trầm
Sóng âm thầm lặng lẽ vỗ triền miên

Rồi biển xa… xa bờ … xa vời vợi
Cánh hoa hồng gởi lại cát bờ xưa
Tiếng mưa rơi … tiếc đời … trăm năm đợi
Người nhớ người … khắc khoải … sóng đầy vơi

Có một ngày sóng về ngang bờ vắng
Biển gọi người … gọi nhạt nắng chiều buông
Mây giăng giăng bờ nức nở nghẹn ngào
Biển dạt dào ôm mãi bến bờ … yêu …

Nếu ngàn năm là thời gian chờ đợi
Sóng hiểu mình có nghĩa … Biển Bờ ơi …

RP
18.09.2015

*Lời vọng của Sóng