Thơ ca - BẢN TRƯỜNG CA KHÔNG GỬI CHO NHAU - Phùng Thắm

BẢN TRƯỜNG CA KHÔNG GỬI CHO NHAU

Mãi cho nhau … bản trường ca … không gửi
Đã bao lần … tình vỡ … vẫn khôn nguôi
Cho tình đời … cứ ngỡ … những lời ca
Hát cho Ai … không phải … hát cho Người
Để nụ cười … còn nương tựa trên môi
Cho cuộc đời … một khoảng lặng trôi qua

…….

Tiền kiếp nào những tưởng đã phôi pha
Ta gặp lại nhau trong chiều nắng hạ
Ngọn gió lành đã cuốn lấy hồn nhau
Thầm kết tình sâu trong chiều định mệnh

Bao yêu thương như sóng cuộn trào
Hồn thét gào … sóng ơi … đừng dâng nữa
Sóng cứ vô tình … dào dạt tình đưa
Tim cứ dại khờ… hòa quyện … sóng lao xao

Từng đêm về thổn thức dưới Trời Sao
Hồn ngây ngất với muôn vì sao sáng
Gửi nụ hôn đầu qua ánh sao giăng
Huyền ảo tình say nghiêng ngã ngân hà

Bên trời kia từng chiều dâng nỗi nhớ
Nhờ  mây ngàn theo gió đến trời xa
Gửi thương yêu tha thiết chứa đong đầy
Bao đêm dài thao thức  đợi chờ nhau

Lời ru đầu … Ai hát giữa đêm thâu
Ru hồn nhau khi mùa đông tuyết lạnh
Gửi hương nồng theo gió đến vườn mơ
Sương thưa dần … băng giá cũng tan mau

Cơn mưa về … rơi mãi … thấm tình sâu
Ngấm vào tim một nỗi nhớ vô bờ
Hồn thẩn thờ khi tình trao đã lỡ
Thảng thốt gọi người khi giấc mộng tan
Tình ta đó ... mơ về nhau muôn thuở
Ôm trọn đời một khoảng cách mênh mông
Bao hoài mộng … chờ nhau trong hơi ấm
Mong người về … như hẹn ước ngàn năm

Tình mãi mơ về … khao khát ... vấn vương
Quên thế gian dòng chảy vẫn vô thường
Uống thật đầy chén đắng của nhân gian
Hưởng thật đầy trong miền ơn trần thế

Tình yêu ấy đuộm nồng trong ngang trái
Mộng mị nhiều cho nỗi nhớ cứ say
Dẫu ân tình một đời luôn khắc khoải
Duyên bẽ bàng … tình lỡ … một kiếp xa

Ta đã có nhau trong từng hơi thở
Bỗng xa lìa … tức tưởi những vần thơ
Khung trời mơ … giăng kín những mây mờ
Mắt lệ nhòa… dang dỡ ... một trường ca

Như đã đi qua bao miền sa mạc
Giữa đêm trường tĩnh mịch vô biên
Vẫn cho nhau một góc trời miên viễn
Sương tan dần trong nỗi nhớ triền miên
Phương trời xa ôm mãi một niềm riêng
Tiếng gió ru êm màn đêm vắng lặng
Ánh trăng vàng phủ giấc mộng miên man
Đêm tan dần tiễn vì sao thiên sứ
Mãi yêu người … da diết… bản trường ca
Vẫn mơ hoài … tha thiết … hỡi tình ta!

RP
17.06.2014 – 2:28 am (edited 23.07.2014)