Tùy bút - NGẬM NGÙI - Lâm Xuân Thục Quyên

NGẬM NGÙI

Sáng sớm, tôi thường len lỏi qua khu vườn để tìm những bông hoa đang nở, lưu lại khoảnh khắc quý giá ấy, lúc mà một bông hoa vắt kiệt sức để dâng cho đời những gì đẹp đẽ vốn có của hoa rồi lặng lẽ phai tàn theo năm tháng. Hoa có biết tôi đang trân trọng hoa dù bạn chỉ là một loài hoa không ngát hương đầy màu như những loài hoa khác nhưng bạn đã cho đi mà không mong nhận lại gì. Ngồi trên thềm ngắm hoa, tôi nghĩ nhiều đến hai đứa em (bạn) của mình, cả hai đều chẳng có được tình yêu thương từ cha mẹ, chẳng có một gia đình đầy ắp tiếng cười nhưng hai em đều là những người luôn mang lại niềm vui cho người khác. 


Hôm qua được chia sẻ cùng hai em, một đang đi tìm "chìa khoá" mở cửa trái tim và tâm hồn mình, một đang lạc mất " chìa khoá"...Khi thấu hiểu mình và những giá trị mình đề cao, tôi tin với bản chất cho đi mà không đòi hỏi gì, các em sẽ nhận được chiếc " chìa khoá vàng".

... Cây dài bóng xế ngẫn ngơ...
Hồn em đã chín mấy mùa thương đau
Tay anh em hãy tựa đầu
Cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi

( Ngậm ngùi-Huy Cận).

Lâm Quyên 
28/09/2014